Thứ Năm, 28 tháng 2, 2013

“5 năm đi Mỹ em chờ – 2 năm đi lính em lờ anh luôn”


Kinh nghiệm đi nghĩa vụ quân sự của 1 thanh niên thành phố

NvQs5

“5 năm đi Mỹ em chờ – 2 năm đi lính em lờ anh luôn”
Hồi đó đi Sư 9 ở Đồng Dù, Củ chi thì phải ^.^ Lúc mới vào, phải đi chích ngừa, mà bọn nó bảo là ngừa bách bệnh, thì cũng đứng xếp hàng, vạch tay áo ra đưa cánh tay ra cho nó chích (Quân y thực tập, binh nhất hơn mình 1 gạch) Tiên sư, các bác bảo thằng nào chích nhanh hơn nó, tớ ko tin, nó chụp ống chích với tần suất 3s/1 phát . Đâm, kéo, thả rất dịu dàng, tội mấy thằng mà thuốc ko vào thịt kịp, nó sưng lên bầm tím, mà tớ là trong số đó, có thằng kia rất to con, đek biết quân y nó chích sao, gãy kim, té vật ra xỉu …

NvQs1a

Rồi cái màn dậy sớm và ngủ sớm, 5h dậy. 9h lên giường
Chúng mình ở tp làm gì mà có vụ như ngủ như gà thế kia … thế là lôi bánh kẹo, đồ ăn ra lúc mà đi phụ huynh đem cho ấy. Có nhiều ông đem cái balô ra, tôi dám cá rằng bỏ đói nó với cái ba lô ấy cả tháng cũng ko đói… chóp chép mãi rồi ngủ cũng gần 12h. Sáng sớm mấy ông sĩ quan kéo dậy lúc 4h30 (mịa. chỉ cách gấp nội vụ – chăn màn, chiếu gối đấy các bác – chúng tớ ngủ nướng mà, thế mà chúng nó kéo sạch chiếu gối ra rồi quát lên …… Đ. mịa, quân đội đek phải ở nhà, chúng mày dậy mau… rồi chúng tớ gấp theo chúng nó và ra tập thể dục với áo thun 3 lỗ và quần dài. Lạnh bỏ mẹ, lạnh teo cả chym.

Cái chuyện ăn uống là bi hài nhất trong cái quân đội của VN này, đến giờ ăn đánh kẻng, cả đám được mấy ông tiểu đội trưởng dắt xuống nhà ăn, xuống đến nơi, 1 tay cầm chén, 1 tay cầm đũa, nhìn ăn mày đek chịu được .Nhìn vào cái bàn đồ ăn cho 10 thằng … Cái j thế này? 1 cái nồi cơm với gạo sống, 1 cái đĩa thịt mà tỉ lệ 90/10 trong đó 9 miếng mỡ, 1 miếng thịt. Alê hấp, căng tin thẳng tiến, vào đến nơi, mua đĩa cơm sườn giá 15.000đ/1 đĩa, nhìn cái đĩa nhiều thằng hất hàm bảo: Chủ quán có cái nào sang hơn ko ? Chủ quán nhìn thằng ấy bảo: “Đek có, đek ăn thì biến” (sau này biết đúng là chỉ có 1 cai canteen trong cái trung đoàn này… hèn chi nó làm trùm, mà lính mà đòi ăn sang thì chết mịa sớm nữa – sau này mới biết – thôi thì mình cũng nuốt, chơi thêm chai nước ngọt nữa..)

Rồi cuộc sống quân đội bắt đầu với các món ăn chơi… học từ sáng đến chiều, hôm nào về sớm thì tăng gia (chơi game nông trại các bác à)
Và tắm rửa rồi ăn chiều lúc 5h30, sau đó là sinh hoạt với đồng chí mỏ nhôm (mỏ nhôm là thế này, đồng chí ấy là cán bộ phó đại đội trưởng chính trị, trong ban cán bộ phân ra 2 loại: quân sự và chính trị, và chính trị thì nói nhiều, chính đồng chí ấy tâm sự mình bảo rằng có lúc thực tập và học ở HN thì có bài học thực tập nói liên tục 8h/1 ngày, ko ngưng nghỉ, chỉ uống nước thôi, thì mới pass được và qualified là cán bộ chính trị, cái mồm đồng chí ấy phải bằng nhôm thì mới dẻo dai được) mà đồng chí ấy nói cái gì mà tớ 18 tháng nghe mà ko hiểu gì cả

Cái vụ tăng gia đấy, bắt đầu cuộc đời nông dân các bác ạ, trưa, sáng , chiều rảnh mà ko học là đi cuốc đất, và bắt đầu bi thảm khi 1 ngày chúng nó bảo đám tớ đi lấy phân đi bón cây cải … tớ bảo phân ở đâu, chúng nó dắt tớ ra thẳng wc … mà wc này là nổi , tức là ko có hầm cầu ở dưới
———- CHỈ ĐỊNH: bác nào đang ăn thì đi ngay ra ngoài, ko đọc tiếp ——–
Thế là các bác ợ, chúng tớ phải xúc cái đống mà chúng tớ thải ra hằng ngày, dầu gió được trưng dụng, khẩu trang…. but sau này tớ công nhận rằng ??????????????? có cái thứ mùi nào mà kinh khủng bằng mùi của cái đống phân của người…. thế là tay đeo bao ny lông, ôi vãi mẹ, có thằng kia làm ăn kiểu gì nó xúc 1 phát mạnh tay văng mẹ lên thằng kia, văng vào mặt…. thằng ấy ói tới mật xanh … tớ chỉ là thẳng đứng dòm but gió thổi vào mặt, tớ muốn xỉu…. và cái đống ấy dọn tới cái hố và ủ thành cái món lỏng lỏng màu nâu nâu vàng vàng xanh xanh để tưới lên cải này, đậu đũa này, rau này….. để chúng tớ thu hoạch sau này đem lên cái bàn ăn và măm măm…..

Cái vụ hốt phân bò ấy, tớ cũng đi theo chơi cho vui, các bác biết ko? ngày ấy, chúng nó cũng đểu lắm cơ, thủ thỉ với bọn mình rằng: các em lâu ngày quá, ko ra chơi, anh muốn cho mấy chú ra ngoài, ko đi bộ đâu nhé. Có xe đưa rước đàng hoàng (xe tải ….) thế là chúng tớ ham vui đi, lên xe ra khỏi cổng thật là 1 cảm giác thật tự do hạnh phúc, như chim trời tung cánh vậy..

NvQs2

Chạy 1 hồi rồi đến 1 cái trang trại nuôi bò… và nhìn cái thảm cảnh phân bò …. nhìn chúng nó trả giá mua phân mà chúng tớ cười ra nước mắt… ” Anh giảm giá tí nhé, phân bò kì này lỏng quá, chả được nhiêu… anh giảm giá tí…” thằng kia phán phân để lâu nó thế chứ muốn rắn thì vào trong….” bọn tớ khóc ko thành tiếng, cười ko ra hơi… thế là vào xúc, (cái mùi của tụi bò này, công nhận là khá nhất trong các loại phân, với lại có nguyên tắc ngửi hoài riết ko ngửi mùi được nữa…
Thế là lúc đầu cũng nhẹ nhàng, né tránh nó văng vào người, nhưng xong rồi thì chơi tay, rồi dính cũng kệ mịa…. và khi lên xe trở về, các bác biết ko … chúng tớ đã chơi trò chọi tuyết….. lý do là.. lúc ấy xe đầy phân rồi.. đứng lên nó nhũn xuống và có thằng té, thằng này kéo thằng kia… và thằng nào ko dính thì bi chúng tớ vo phân lại và chọi vào…. lạy hồn… có thằng dính vào miệng thì phải tớ được đại đội trưởng bảo kê nên dính 1 tẹo… nhưng về tới nơi thì chả thằng nào dám đứng gần trong 10m cả… chúng nó bảo đám tớ thối quá… Thề là tớ ko ngửi được gì.hahaha ôi cái thảm cảnh ấy nó cười ra nước mắt các bác ạ

Cái chuyện lãnh lương hay còn gọi là lãnh trợ cấp…. lúc đầu nghe chúng tớ được hưởng mức lương căn bản của nhà nước theo hạn ngạch, mình nghe khoái lắm… coi ra cũng được 500k hơn/1ng/1tháng mà .. but lúc kí nhận tiền…nhìn có nhầm ko ??? còn 80k + và sẽ lãnh vậy lãnh luôn trừ khi được thăng quân hàm…. nhìn cái bảng nó trừ tiền…. choáng… các bác biết ko, nó trừ tiền ăn, tiền uống, tiền mùng, chăn, chiếu gối, tức là hoàn toàn chúng ta ko free !!! nothing free !!! thế là ấm ức toàn tập…. bắt đầu lâm vào cảnh thiếu nợ… và ăn thiếu canteen…. và chúng tớ bắt đầu thành con nợ của xã hội khi xin tiền và mượn tiền liên tục, ăn mày của quốc gia khi thấy bất cứ gì cũng ngon miễn là ko phải đồ ăn của lính… cứ người nhà đem đồ an lên thì share, còn ko quay qua quay lại thì của riêng thành của chung

Toàn nam với nam ở ko mà…. cứ đến CN, gái gú nó lên thăm , các anh em nhà ta cứ tranh thủ…. lúc ấy trại lính thành camping, các bác nghĩ ban đầu nó nghiêm túc bao nhiêu thì Chủ Nhật nó messing bấy nhiêu, nào là căng võng, nào là ôm ấp, hú hí, rồi lại còn thịt quay, bánh kem, heo sữa…. tội nghiệp nhất là các đồng chí ở xa, ko có nhà lên thăm, đành chờ chiều về vui vẻ với các anh em… Đêm gác, 1 ca 2 tiếng, gái Củ chi nó mò vào tận phòng, thằng gác giả điên gặp thằng muốn lại nhiệt tình, thế là bóng đêm tội ác, mà phải con nào nó đẹp mình cũng ko nói, toàn là ma sống, mà tớ lộn con ma với con ma người 2 lần nhé. Đang đêm gác, 1 tiếng hú thất thanh khủng khiếp vang lên trong phòng, chúng tớ bật đầu dậy, thấy thằng tiểu đội trưởng nó xanh mặt: hỏi sao, bảo nó gặp con ma mặt xanh, áo trắng loàng nhoàng bước qua mặt nhìn nó, cực kì ghê…. tớ hơi ớn…. chúng nó tắt đèn ngủ tiếp, và tớ đang gác, đang phê phê thì có cái mùi… rất lạ…. đíu mịa.. đằng sau ớn lạnh…. mở mắt to và quay lại…. ối má, dm MAAAA !!! ..sẵn cây ba trắc trên tay, tớ đek la tiếng nào, phang luôn, bụng bảo dạ: thôi tớ đi đây, các cậu ở lại mạnh khỏe… chết thì chết đứng đek chết nằm….móa phan nghe cái bộp… vào vai… nó chỉ ứ ứ trong miệng. lấy chân tính đạp tiếp mà nghe nó nói nhỏ: Em đây anh, em vào chiều các anh mà, tha em đi (nó tưởng tớ là vệ binh…) em cho miễn phí nhà…. ôi Dis, biến , biến ngay, nó chạy thục mạng các bác ạ…

NvQs3

Và 1 lần nữa sau lần đó, tớ gặp thật… mình cũng lại tưởng là con khốn nạn nào đấy mò vào phòng. Lúc ấy có cái sào đồ phơi sau nhà, ao thun trắng toát ra phơi 1 tràng dài, tớ đang đứng phịa phịa với thằng gác (thằng này trước khi phịa, cũng xem mình bị đập, đang đứng thì vổ vai sau lưng, mà nó đen thui, đúng hàm răng trắng nhách..) lúc ấy thấy sau lưng có 1 cái bóng trắng lướt qua nhanh lắm, tớ liên tưởng con mẹ kia… rồi lại cười cười nói… tí ra đứng đái… lạy chúa nó đứng trên vách tường (kể lại vẫn lạnh…) mà ko có chân…phiêu diêu và tóc phủ hết mặt…. tớ đứng hình và nó di chuyển dọc hành lanh, và tới đúng giường thằng đội trưởng bữa la thất thanh ấy và….. AAAAAAAAAAAAAAAA đíu mịa, thằng ấy nó la cả trung đoàn tưởng bảo động cấp 1, đèn bật sáng khắp nơi…. rồi lại hỏi thăm nó lại kể… tớ thấy và biết đúng rồi….. sau này hỏi thằng ấy tại sao mày gặp ma hoài thế…nó bảo là nó yếu bóng vía nhất và thường xuyên hay gặp… lúc sau thấy nó đeo bùa mới đỡ la lối om sòm….

Tớ là người biết nhiều và rất rảnh vì tớ là cò sỹ quan (trợ lý liên lạc cho oai), nhiệm vụ chính của tớ là nấu ăn và viết giáo án… sáng sớm xuống bếp lấy thịt…. và tớ biết bọn nấu ăn cứ cuối tuần là ăn heo sữa non…. chúng nó chia tớ ít, bọn ấy cũng đểu… heo con ấy chúng nó đập đầu xong đem lên tiểu đoàn trưởng khai là té hố chấn thương sọ não chết… và có 1 lần… cứ tuần nào cũng ăn mà… ông điên tiết bảo cái hố nào mà cứ chết heo hoài thế..cúng đi… chúng nó lén lút bảo nhau đào 1 cái hố sâu chừng 2m (siêng thật) và để cục đá ở dưới… thế là ra kiểm tra…ông gật gù.. bảo uh, sâu thế té chấn thương sọ não cũng đúng..rồi ổng quát lên.. dm chúng mày ko biết lấp à…. cả đám dạ dạ…. but tuần sau có món mới… heo con chết đuối… giời ạ… tớ nói các bác nghe… dí con heo con là ca 1 vấn đề…. cả đám 5 thằng dí phê đít mới bắt nó được, bắt xong đem con ta ngâm nước rồi trình báo chết đuối…. cơ mà, thịt heo con chết kiểu nào cũng ngon lắm các bác ạ… dòn rụm… nhai luôn cả xương cơ mà
Cái món kế tiếp là *ồn heo…. xin thưa chính xác là cái từ các bác nghĩ trong đầu…. chế biến rất cựcứt. làm sạch lông, làm từ sáp, tách lông bằng bản chải, keo, các loại, sau đó chế nước muối, iot, và các chât tẩy rửa các loại… sau đó thái nhỏ và kho lên…rất ngon, ăn sựt sựt, ngọt ngọt, mặn mặn…nó ứa ra từ trong thịt đấy.. món *ồn heo ấy phải cả mấy tháng mới ăn 1 lần… vì chỉ có con heo nái nó mới có, và trọng lượng phải trăm ký, trải qua mấy chục lần giao hợp và sinh sản mới ngon… và khó nhất là lý do chết các bác ạ… chấn thương hay chết đuối với con đỹ heo nái này ko dễ , nó như con hà mã mà .. nên chỉ khi nào tự nhiên chết mới có món đó thôi

Về mấy cái vụ tạo tạo phản trong army này thì nhiều cái hài đek chịu được. Làm quân lính đâu được nửa năm thì bắt đầu cái trò trốn ra ngoài uống cafe và chơi xếp hình. Có cái hào khoảng 4m, có lúc nó cạn nước tới mắt cá, có lúc nó tới ngực, kinh 1 chuyện là có khúc nó có đỉa, khúc không có, lục bình với rau muống đầy… và có đám vệ binh nữa… chúng nó như hung thần lúc ẩn, lúc hiện vậy, nhưng mà đã học lăn lê bò trườn thì ngại gì khó khăn, thế là cả đám rủ nhau trốn… chia ra 2 cánh sau đó hẹn tập trung quán cafe đối diện, thực tập đúng bài đội hình chiến thuật phân tán nhỏ lẻ đánh đặc công nhá… vừa ra tới bờ kênh, bỗng nghe bên kia có tiếng la: “Có thằng trốn, đứng lại…. “


Teo rồi, mình ko tham gia cánh kia, may quá…. bên nay đám tớ vì tiếng gọi của tự do, băng qua luôn, nước tới eo…. qua bên kia, thay quần… Thề với các bác chúng tớ cởi quần tự nhiên giữa đám dân cư, mà lúc ấy cũng đêm rồi, ko sao cả…. tớ thấy…. lúc ấy tớ thấy 1 con gì dài dài ngay bắp chuối… điếng hồn… dis mịa. “Dính đỉa rồi”, tớ la ý ối, đám nó kéo lại và ngồi rút ra, máu chảy tè le cả, nhưng của con đỉa, ko phải máu của tớ… ôi cảm giác kinh hãi…
Lúc ấy tớ đang ngồi nhá.. ngước mặt dòm lên đúng tầm mắt ngay cái cái thằng kia… lúc ấy cả đám đang thay đồ mà, tớ thấy nó đứng hình…ôi mẹ… đỉa bám vào xung quanh trym nó chắc phải 4 -5 con… ôi nó phình cực lẹ…. thằng ấy ko la được tiếng nào, bọn tớ chạy tới ngồi rút ra… máu chảy tè le… nó chỉ nói 1 câu cuối cùng là: “tao có thể sinh con được nữa ko…” mà cảnh ấy nó hài và rùng rợn nhất trần đời… máu nó chảy ròng ròng… mà nó cứ khóc và ôm chym… ôi cái sự ăn chơi……
1 lần cũng thế, vượt kênh, ??????????????? hiểu thế nào lũ vệ binh nó đứng canh bên kia, ko đứng bên này nữa, mà cũng đek bắt lúc qua nữa, mà chúng nó xuất hiện đúng lúc bọn tớ thay quần…haha thằng cu kia có kịp kéo quần đâu, bỏ chạy với cái underwear, tục ko chịu được, thế là đám vệ binh gom quần bỏ về… nó nửa khóc, nửa cười … thế là ngồi trong bụi rậm, đợi bọn tớ ra chợ mua quần… lúc ấy mấy con bán cafe xung quanh cứ rú sung sướng như được tiền vậy…

Nói về nhậu chiến sỹ VN này ko thua quân nước nào cả, tớ ko biết nhậu nhưng làm mồi nhậu thì ko thua, (ko làm được thì sỹ quan nó la như con nó vậy). Nhưng vui cái là, khi chưa nhậu chúng tớ là đồng chí, mà nhậu vào rồi chúng tớ và sỹ quan coi nhau như con vậy… Sỹ quan nhậu xong, đứa đi ngủ, đứa thì ra sinh hoạt (mà nó nói như cái máy, nói đúng 1 đoạn tới lui, còn hơn bật băng học tiếng anh nữa) còn ko thì các bác ấy đau đầu ko ngủ được thì tập báo động (thật là 3D) cứ hoét hoét vài lần trong đêm, bắt chúng tớ ra xếp hàng rồi lại giải tán…
Còn quân lính nhậu thì thật hãi hùng, tớ nhớ 1 lần, thằng tiểu đội trưởng nó nhậu xong, lè nhè lên phòng sỹ quan (??????????????? mịa, thằng này bản lĩnh các bác à, nhậu xong dân tình nó trốn hết, thằng này lên kiếm sỹ quan nói chuyện…) thằng sỹ quan quân sự sau khi nghe kể lể táng bạt tay 1 phát nháng lửa… thằng lính lui ra, lầm bầm, xong tớ với thằng sỹ quan đi tắm (tắm ở quân đội là tắm công cộng với cái bồn nước tập thể) lúc ấy khoảng 6h rồi, còn tớ với thằng sỹ quan tắm, đang tán phét, tớ thấy thằng lính hồi nãy đi tới, mặt đầy sát khí, tớ lại đứng trước sỹ quan nữa, vửa thấy nó vung tay lên, ??????????????? mịa, CLGT này? nguyên 1 con mã tấu phang thẳng vào đầu sỹ quan, tớ đứng trước, lách qua 1 bên, thằng sỹ quan lui về, 1 phat tóe lửa ngay thành bồn nước, lúc ấy tớ sợ teo các bác ạ, phi mẹ vào bồn nước (thú thật nhảy vào cũng xón ra 1 ít…) thằng sỹ quan dân lục quân mà, nó chờ chém nhát thứ 2 hụt tiếp, bay vào bẻ tay và quật ngã nó xuổng sau đó trói nó lại bằng cái áo (ôi thần tượng của đời em lúc ấy ^.^) sau đó giải vào nhà, tớ lao ngay ra ngoai mặc đồ….
Lúc sau đấy có vài anh em vào tắm… múc nước trong cái bể ấy, ngửa đầu xối vào mặt – tớ nhớ lại cái cảnh xón ra ngoài trong bồn – im lặng ko nói câu nào nữa (ngu mà nói ra, nó bắt xúc cái bồn tắm tập thể thì ngu toàn tập….) Rồi bác lính ấy bị giam đúng 1 tháng trong lao… Ôi tớ vẫn còn khâm phục anh ấy đây này… Rượu có thể làm tất cả nhở….<

Trong cái trại tớ có 1 cái trại tập bắn đạn thật, ngày mà chúng tớ vác súng ra ngoài thi bắn bia.. ôi cái trường tập bắn rộng mênh mông, hùng vĩ lắm…. chúng tớ nằm bắn và cách đó khoảng 500 – 800m gì đó là cái vách đất cao chừng 50 – 100m gì đó, và cái bia để trên đó… lúc mà tớ nheo mắt lại thấy cái bia trùng với cái đầu ruồi….. mịa nhắm kiểu gì nữa…. lúc ấy có thằng bạn tớ lên bắn trước, thằng này nó bị quáng gà mà, tớ bảo thôi thì bắn hú họa ko chết thằng nào là được rồi…. nó phang 1 phát PAANG , tớ thấy bốc khói trên cái cây (bia thì tuốt dưới đất…) phát thứ 2 cũng thế, phát thứ 3 thì rõ ràng thấy nòng súng nó chĩa lên trời (sau này tớ biết phát đấy làm bị thương con bò ngoài Củ chi – đền đâu mất 1t đấy -) Tớ bảo thôi rồi đại đội mình an phân thật rồi, quân ta bắn chym hay quá… tại vì đang thi đua mà….Ôi mà đíu mịa, thằng vệ binh báo bia nói : 9 – 9 -10 , và cứ thế 8 -9 – 10, 10 -10 -9, v..v…. tới phiên tớ bắn: cam đoan các bác, tớ kiểm chứng thế nào, tớ phang đủ 3 phát vào cái nhà vệ binh đấy (cách bia 100m) và….. 10 – 10 -10….ôi vãi lolz…. đại đội tớ hạng nhất huấn luyện ngắm AK các bác ạ…. (1 triệu được chi ra cho vệ binh báo bia sau này) hahahahaah

Về cái vụ tăng gia thì thằng anh họ em nó đi xong về nó kể nghe mà cười chảy cả nước mắt. Số là thế này: ” Đến kỳ cuối tháng đội của lão ấy được giao chỉ tiêu là 1 ngày phải hốt bao nhiêu kg phân để tăng gia, ngày nào hốt ko đủ thì đêm đó ra canh mà hốt cho đủ, và ko chỉ đội lão ấy mà 3-4 đội khác trong trại cũng thế. Mà sức người thì có hạng, có ngần ấy thằng mà chỉ tiêu được giao thiếu điều gấp 3 lần số lượng các anh ấy có thể sản xuất, thế là lần đầu tiên trong đời lão anh họ em mới thấy có chuyện cướp phân, mà ở đây là cướp tại chỗ luôn ấy.


Các bác cứ tưởng tượng cái cảnh các bác đang ở trên và đang “thả hồn vào gió” thì ở dưới 3-4 bố trẻ đứng chờ lấp ló vời ngần ấy xẻng và xúc với ánh mắt đầy thèm muốn lẫn khao khát”. Lão ấy còn kể cái chuyện tiểu đội lão có lần đi cướp được hơn 3 bao phân bò của bọn tiểu đội khác mà nghe y như phim 007 ấy,

Chưa đi nghĩa vụ, nhưng cũng ăn tập 1 tháng QS rồi. Nói chung là sướng hơn các chú kể ở trên. Vs đa số bọn mình thì nhẹ nhàng nhưng với mấy cô cậu tiểu thư thì…
Cạnh giường mình có 1 thằng quý tử lười vô đối. Sáng dậy với nó là cực hình. 5h kẻng nó ??????????????? dậy, hôm thì thoát hôm thì ông chỉ huy vào tận phòng cầm gậy vụt. Ăn sáng thì nó ??????????????? ăn ở nhà ăn đâu, tàn ra ngoài làm 2 tô bún bò thôi hôm vào ông ấy điểm danh muộn lại ăn vài đạp nữa.
Hôm thì học chính trị nó buồn ngủ nên chuồn về phòng, vừa bật điện thoại nghe nhạc vừa ngủ, lúc dậy thì mất mẹ nó điện thoại rồi, mặt nó lúc đấy chuối lắm các bác ạ. Cuối buổi mới biết ông chỉ huy làm (thế mà lúc giảng bài mặt vẫn lạnh như tiền), làm cả lũ phen nháo nhác, thằng này nghi thằng nọ.

Đi bộ đội rất nà vui, khuyến cáo ae đi cho biết
Một lần bọn binh nhất được giao xuống phụ bếp nấu ăn bưng bê các thể loại, bọn tân binh lần đầu lóng ngóng quá chạy bở hơi tai mà vẫn không kịp cả trăm cái tàu há mồm. Cuối giờ tới lúc các cu ấy tụ tập lại ăn thì …hết sạch, cơm khê cũng chẳng còn. Đói quá vác mỏ xuống nhà bếp lục lọi, rất kỳ diệu là vẫn còn sót lại 1 ít cơm cháy trong mấy cái nồi. Cả bọn ùa vào như heo, mà cái thứ ấy ngon thật, bẻ từng miếng ra chấm với nước tương hoặc nước xào thịt còn sót lại thì dất nà tuyệt.
Đang ngon mỏ thì chỉ huy xuống: Các anh làm gì đấy – Dạ….
Chỉ Huy: Ai cho các anh ăn cái này hả – Có biết đó là suất đặc biệt cho các chiến sĩ heo ko?
Cả bọn ngớ ra vì chỉ huy đùa chả vui gì cả, nhưng thật tệ là ông ấy ??????????????? đùa.
Chiều lại người ta thấy có một lũ trẻ măng đi ra chuồng lợn đứng xếp hàng miệng luôn mồm đọc: Xin lỗi các đồng chí heo vì đã tranh mất phần ăn của các đồng chí, xin lỗi các đồng chí….

Chuyện này được thằng em họ kể,hôm nằm ngủ với nó! nó mới về được tầm 3 tháng,giờ đang làm công nhà mình :
Nó kể hồi còn trong quân ngũ,phải đi hành quân hết từ tỉnh này sang tỉnh khác,núi này sang núi khác ! Trên vai thì khoác gạch để rèn luyện sức khỏe ! Đi nhiều thì đau chân,thi thoảng hành quân qua thị trấn nào đấy,gặp cửa hàng tạp hóa là tranh nhau lao vào ! Để mua gì các bác biết k … mua “U GÂU” các bác ạ !
Mấy con mẹ bán hàng tưởng mấy thằng bộ đội tổ sư đùa,vác chổi ra chửi đuổi. Sau rồi giải thích mãi rằng thì là mà,hành quân núi xa,đường đá,toàn thâm tím chân cả,nên bác nào cũng thủ trong balô 1-2 bịch “4 ten” để .. đệm chân ! Thành ra đường hành quân rải rác toàn u-gâu siêu lớn ! !
———————  Điệp vụ cứt bò ——————————-
Sau 1 thời gian các bác bụng to ở trên phát động tháng thi đua tăng gia sản xuất trong hàng ngũ các chiến sĩ trẻ nhưng lại bắt buộc là phải tăng gia = phân người, từ đó làm cho trong toàn quân bắt đầu xuất hiện trường hợp “túng quá hóa liều” của anh em binh lính, cụ thể như 1 số tiểu đội lập trạm gác ngay tại hố của tiểu đội mình cả ngày lẫn đêm đề phòng “cướp giật” mà quên của nhiện vụ canh gác hoặc 1 số chiến sĩ cố tình trộm cơm tại nhà ăn để về ăn khuya nhằm có sức mà “sản xuất” tăng gia gây thất thoát quân lương.

NvQs4

Do đó các bác ở trên quyết định nới lỏng cho anh em dễ sống bằng cách giảm quota phân người cho các tiểu đội, nhưng bắt phải bù bằng phân bò nhằm đáp ứng chỉ tiêu cho tháng phát động “toàn quân tăng gia sản xuất”.
Từ đấy phát sinh ra 1 thực tế còn nghiệt ngã hơn trước đây: Doanh trại có đúng 5 con bò cho lính nuôi mà bắt toàn doanh kiếm hơn 3 tấn phân, thế là lão anh em vì quá bất bình đã quát khi nghe thông báo “D.M mấy thằng hâm”, kết cục là đêm đó anh được đặc cách đứng quạt muỗi cho các “đồng chí heo” .
Anh em trong trại bắt đầu lo sốt vó, “đêm quên ăn – ngày mất ngủ – tối bật dậy lạnh toát cả mồ hôi” vì deadline ngày càng gần mà bới cả cái doanh trại lên vẫn thiếu hơn cả tấn dù các chiến sĩ ta đã cố gắng sáng tạo bằng cách “cải tiến” phân người thành phân bò (cái cách cải tiến này nó hơi tởm nên em xin phép ko nêu ra ).
Thế nhưng “trong cái khó nó ló cái ngu”, kế bên doanh trại quân đội là trại chăn nuôi của quân khu, đừng nói gì phân bò, phân ruồi cũng đủ đè chết cả doanh trại, thế nhưng bi kịch ở chỗ lính của 2 trại vốn ??????????????? ưa nhau cho lắm nên 1 bịch cứt cũng ??????????????? có chứ đừng nói gì đến cả tấn . Bị dồn đến bước đường cùng, thế là tiểu đội của thằng anh em lên kế hoạch sẽ bí mật tiếp cận và tước đoạt 3 bao phân bò bên ấy để hoành thành chỉ tiêu trên đề ra và đặt tên cho chiến dịch ấy là “Mật vụ cứt Bò”.
Tối hôm ấy là đến phiên tiểu đội lão ấy trực, ngay khi đồng hồ điểm 12h đêm thì 3 thằng đang nằm trên giường đồng loạt bật dậy đi tè, lẻn ra khỏi cửa doanh trại với sự thông đồng của 2 thằng đang gác. Qua một hàng kẽm gai để tiếp cận đến tường của khu chăn nuôi, các anh áp dụng kỹ thuật mà nói nôm na là “thằng này đạp lên đầu thằng kia” để trèo qua tường rào cao hơn 2m.
Cũng hên là hôm ấy trại nuôi bò không có thằng nào canh gác. Thế là mỗi thằng 1 cái bao tải, 3 anh lao vào chuồng bò hốt lấy hốt để, chỉ 5 ph sau thì 3 bao phân, mỗi bao 50 cân đã căng tràn, lúc này bắt đầu có tiếng 1 anh xì xầm: “D.M, thế đek nào mà 3 thằng vác 3 bao tải cứt mà nhảy qua tường chắn bây giờ, đã thế vác cái bao to như cái nhà thì chui thế ch. nào qua được rào, còn lủi ra cửa chính để gác tụi nó thấy chắc cả lũ đi ăn cứt thay cơm quá”. Thì ra các anh não khá nhẵn, nghĩ cách để vào nhưng ??????????????? có tính đường rút nên mới ra cớ sự này .
Nhưng trời không tiệt đường người, may mắn cho các bố trẻ là bên phải chuồng bò là khu rừng tạp cung cấp củi cho toàn khu, nghiệt cái là phải băng ngang qua 1 cái chòi canh gần đấy thì mới lủi ra rừng được. Thế là lão anh em do kinh nghiệm xem phim chưởng 3 xu của Tàu vô cùng phong phú, quyết định áp dụng chiến thuật “Dương đông kích tây” thành phiên bản VN là “Chọi cứt bò đánh lạc hướng” nhằm thoát thân. Nghĩ là làm, mỗi anh thủ 1 quả cứt khô chọi thẳng vào mái tôn của tụi lính chăn nuôi gần đó, báo hại gác nó tưởng cái giống gì nó đập kẻng báo động toàn trại. Rồi lợi dụng tình hình rối ren, 3 anh hùng của chúng ta với 3 bao tải cứt bò phi thằng vào rừng rồi trèo đèo lội suối đánh 1 vòng lủi về trại của mình, về được đến nơi thì là gần 4h sáng, cất 3 túi cứt vào kho, các anh nằm thẳng cẳng ra ngủ bất chấp quần áo lẫn mặt mũi toàn cứt .
Chiến dịch thành công mỹ mãn và do tiểu đội anh là tiểu đội duy nhất hoàn thành chỉ tiêu nên được thưởng 5 ngày phép bất chấp lão C trưởng luôn miệng thắc mắc: “Thế * nào mà chúng nó kiếm hơn tạ cứt từ 5 con bò chỉ trong 1 đêm nhỉ?” :-) .

Còn vụ này nữa: phải đi kiếm củi, muốn nhanh thì trèo lên cây đạp cành kiếm cho nhanh, có thằng tụt xuống thế ??????????????? nào lại bị cành cây đâm vào súng gần lòi cả bi =) bệnh xá thì có 2 chị y tá trẻ, thế là 1 chị cầm cho 1 chị khâu

Bạn em đi Gia Định, tiểu đoàn 2 đóng ở chỗ nghĩa trang lính ngụy cũ ấy. Nó kể một chuyện mà không biết thật hay không. Một lần cả đám nhậu đêm, không mở đèn, rượu thì để trong chẩu bày giữa, mồi miếc xung quanh. Nhậu một lúc ngà ngà thì làm vỡ mất cái ca múc, kêu một thằng ra kiếm cái khác. Nó ra một lúc sau mang một cái gáo vào. cả đám nhậu tiếp rồi đi ngủ. Sáng ra, thấy giữa thau rượu đã cạn là cái ca múc nước tiểu, phân để tưới cây. Ói ra mật xanh mật vàng luôn.
Một thằng khác nữa cũng nghĩa vụ nhưng vào đặc công. Nó kể sếp của tụi nó có con nhỏ bị suyễn, nghe nói ăn mật mèo chữa được nên nhờ lính tìm mua một con lấy mật. Hôm sau lính đưa lên 1 túi mật, mang về thì lại không dùng được do đã bị vỡ. Chỉ huy nhờ tìm cái khác, lính lại đưa lên ngay, chỉ huy ngạc nhiên “mèo đâu mà sẵn vậy, cấm bắt mèo của dân đấy” “Dạ không, mèo này đi lạc vào đơn vị ạ”. Chỉ huy ngạc nhiên lắm, sao * mèo đi đâu không đi mà lạc vào đơn vị hoài.
Mãi sau theo dõi mới phát hiện, lính áp dụng bài học, lỉnh ra ngoài tóm mèo, * rồi ném vào doanh trại, ở trong này lính danh chính ngôn thuận “này, * mèo lạc nhé” thế là thịt. Đơn vị đóng gần một kho container, ở đó có * berger. Thế mà lính đặc công mò qua, hạ gục * một cách êm thấm, vác qua thả vào doanh trại sau đó… Có điều chê berger không ngon.
Một người lính ẩn danh


Thứ Tư, 27 tháng 2, 2013


Hiến pháp: yêu cầu và kiến nghị?





Kiến nghị sửa đổi hiến pháp 1992 do 72 nhân sĩ chủ xướng, gọi tắt là Kiến nghị 72 theo yêu cầu của chính các vị này, đã được hơn 5000 người ký tên ủng hộ vào lúc bài này được viết ra. Đó là một kết quả tích cực, tương tự như Tuyên Ngôn 8406 trước đây, trong đó một số đông đảo người Việt Nam đã công khai lên tiếng muốn chấm dứt độc quyền của ĐCSVN.

Kiến nghị 72 đã chia rẽ các bạn tôi thành hai phe, một phe ủng hộ và một phe không ủng hộ. Điều đáng nói cả hai phe đều có những nhận định gần như nhau.

Trước hết là về hiến pháp.

Hiến pháp là hợp đồng sống chung của một dân tộc. Nó xác định chúng ta muốn sống với nhau như thế nào và xây dựng với nhau tương lai chung nào. Nó có thể được viết thành văn bản hay không nhưng nó bao giờ cũng là điều quan trọng nhất đối với một quốc gia. Từ đó có ít nhất hai hệ luận.

Hệ luận thứ nhất là mọi người Việt Nam phải có chỗ đứng và tiếng nói ngang nhau khi thảo luận về hiến pháp. Không được có tiếng nói tương đương với bị loại bỏ, chỉ có tiếng nói phụ họa tương đương với bị khinh bỉ và áp bức. Như vậy thảo luận về hiến pháp là quyền trên đó ta không thể nhân nhượng. Không thể có quan hệ xin-cho. Không ai có thể chối cãi một thực tế là đảng cộng sản có bạo lực và đã dựa vào bạo lực này để tước đoạt nhiều quyền cơ bản của nhân dân, cư xử không khác một lực lượng chiếm đóng. Chúng ta không thể phủ nhận thực trạng đáng phẫn nộ này trong khi chưa thay đổi được nó, nhưng không phủ nhận không có nghĩa là chấp nhận. Trên hiến pháp không thể có vấn đề yêu cầu và kiến nghị. Một bản lên tiếng chung phù hợp hơn. Vả lại chúng ta đều biết rằng ban lãnh đạo cộng sản sẽ bỏ ngoài tai tất cả.

Hệ luận thứ hai là hiến pháp không phải là một văn bản mà ta có thể viết ra sau một vài ngày tìm hiểu và suy nghĩ. Tại mọi nước dân chủ phát triển, như nước Pháp nơi tôi đang sống, đều có những chuyên gia về luật hiến pháp. Tôi được biết một vài người trong họ. Đó là những người sau khi dành hàng chục năm để học hỏi và nghiên cứu về luật hiến pháp đã dành phần còn lại của đời mình để quan sát ảnh hưởng của từng chọn lựa của hiến pháp trên xã hội và rút kinh nghiệm. Tuy vậy họ rất thận trọng khi nói về hiến pháp. Đọc qua bảy kiến nghị và nhất là bản Dự Thảo Hiến Pháp 2013 người ta có thể thấy rõ là sự thận trọng đó đã vắng mặt trong Kiến nghị 72. Bản kiến nghị đã có thể soạn thảo một cách ngắn gọn và thuyết phục hơn.

Có những điều dù rất quan trọng cũng không cần và không nên đưa vào hiến pháp vì chỉ là những vấn đề hoặc thủ tục hoặc của một giai đoạn.

Hòa giải và hòa hợp dân tộc là điều tối cần thiết. Anh em Tập Hợp Dân Chủ Đa Nguyên chúng tôi đã là những người đầu tiên sau ngày 30/04/1975 chủ trương lập trường này và đã gặp nhiều khó khăn nhưng chúng tôi vẫn kiên định. Vấn đề quan trọng đến nỗi chúng tôi đã đề nghị một đạo luật được biểu quyết qua trưng cầu dân ý. Chúng tôi chỉ có thể hoan nghênh những ai chủ trương hòa giải dân tộc. Nhưng dầu sao đó cũng chỉ là vấn đề của một giai đoạn lịch sử chứ không phải là một điều để đưa vào hiến pháp.

Thủ tục bầu cử cũng thế, chỉ nên là đối tượng của một luật bầu cử chứ không phải là của hiến pháp vì có những điều bắt buộc phải thay đổi, thí dụ như sau một cải tổ hành chính cần thiết, và không thể sửa đổi hiến pháp quá thường xuyên. Vả lại cách bầu cử quốc hội trong dự thảo hiến pháp này cũng không ổn. Thí dụ như qui định phải thu thập đủ 10.000 chữ ký ủng hộ để được ra ứng cử là quá đáng, gần như là một sự cấm đoán cho những người không có hàng tỷ đồng để vận động. Hay qui định hễ một sắc tộc thiểu số nào có quá 20% dân số trong một tỉnh thì phải có một thượng nghị sĩ trong khi mỗi tỉnh chỉ có hai thượng nghị sĩ. Làm thế nào để xác định sắc tộc –vĩnh viễn từ thế hệ này qua thế hệ khác hay có thể thay đổi?- của mỗi người? Không dễ, không cần và không nên. Trong một hệ thống bầu cử lương thiện và tự do một cộng đồng đông đảo, dù sắc tộc hay tôn giáo hay văn hóa, tự nhiên có trọng lượng.

Đó chỉ là vài thí dụ điển hình.

Và bên cạnh những điều đúng Dự Thảo Hiến Pháp 2013 của Kiến nghị 72 cũng có những chọn lựa rất vội vã.

Chế độ tổng thống được đưa ra như một lẽ tự nhiên. Do một tình cờ lịch sử hai nước dân chủ mà chúng ta tiếp xúc nhiều nhất là Mỹ và Pháp lại cũng là hai nước dân chủ phát triển duy nhất trên thế giới theo chế độ tổng thống. Từ đó nảy sinh ra một phản xạ quen thuộc của trí thức Việt Nam là nghĩ ngay tới chế độ tổng thống khi nói về dân chủ, dù đây là một chế độ vừa dở vừa nguy hiểm. Nó rất dễ đưa tới tham nhũng và độc tài, hoặc xung đột bế tắc giữa lập pháp và hành pháp. Chế độ tổng thống của Pháp được tất cả các chuyên gia hiến pháp đánh giá là một sai lầm to lớn của tướng De Gaulle. Mỹ là nước duy nhất trên thế giới mà chế độ tổng thống đã thành công, nhưng đó chủ yếu là nhờ hai yếu tố: một xã hội dân sự vốn rất mạnh từ thời lập quốc và một tổ chức tản quyền rất dứt khoát. Trong trường hợp một nước nghèo, chưa có truyền thống dân chủ, xã hội dân sự còn rất yếu, lại tập trung quyền hành như Việt Nam chế độ tổng thống gần như chắc chắn đưa tới độc tài và tham nhũng. Vả lại chính chúng ta cũng  đang nếm hương vị đầu tiên của một chế độ tổng thống với ông X nhiều quyền lực hơn cả bộ chính trị đảng cộng sản. Ai hài lòng?

Một thiếu sót lớn khác của Kiến nghị 72 là không hề nói đến tản quyền. Các chính quyền địa phương, mà đơn vị cơ sở là xã theo dự thảo hiến pháp của kiến nghị, chỉ có những quyền hành chính không đáng kể. Mặc nhiên Kiến nghị 72 chấp nhận mô hình tập quyền trung ương. Trái với một thành kiến sai nhưng khá lan tràn tại Việt Nam, công thức tập quyền trung ương không bảo đảm thống nhất đất nước mà còn đưa tới chênh lệch giữa các vùng và tệ sứ quân như ta có thể đã bắt đầu thấy. Tản quyền là xu hướng áp đảo của thời đại này và là kết luận của hơn hai thế kỷ thử nghiệm dân chủ. Thật đáng ngạc nhiên khi nhóm Kiến nghị 72 không biết đến. Càng ngạc nhiên hơn nữa khi họ đồng thời cũng đề nghị một quốc hội gồm hai viện (với một thượng nghị viện trong đó mỗi tỉnh đều có hai đại biểu dù dân số khác nhau). Tại sao phải có hai viện? Thực ra thượng viện chỉ có ở những nước tản quyền và có mục đích để các địa phương dù trọng lượng kinh tế và dân số khác nhau vẫn có được tiếng nói ngang nhau trong một số trường hợp. Thượng viện, có thể gọi là viện lãnh thổ, chỉ có lý do hiện hữu ở những nước tản quyền. Không có tản quyền thì thượng viện vô nghĩa và vô ích.

Thể chế chính trị, chính quyền trung ương cũng như các chính quyền địa phương, là những đề tài quan trọng và phức tạp vượt khuôn khổ của bài này. Tôi sẽ đề nghị một số tài liệu để độc giả có thể tham khảo (1). Những nhận xét trên đây chỉ có mục đích minh họa một nhận định: hiến pháp là điều rất hệ trọng cần được nghiên cứu và thảo luận đến nơi đến chốn. Không thể vội vã viết ra một hiến pháp.

Thứ Bảy, 23 tháng 2, 2013

Trái đất và những dấu hiệu của một Kỷ Băng Hà mới

 Kỷ băng hà là một giai đoạn giảm nhiệt độ lâu dài của khí hậu Trái Đất, dẫn tới sự mở rộng của các dải băng lục địa, các dải băng vùng cực và các sông băng trên núi và có lẽ bạn sẽ cảm thấy ngạc nhiên nếu biết rằng chúng ta vẫn đang trong thời kỳ băng hà.
Nói một cách nôm na, khi nói về vài triệu năm gần đây, kỷ băng hà được dùng để chỉ những giai đoạn lạnh hơn khi các dải băng mở rộng ra toàn bộ lục địa Bắc Mỹ và Á-Âu theo nghĩa này, thời kỳ băng hà cuối cùng đã kết thúc khoảng 10.000 năm trước. Kỷ băng hà gồm có 2 thời kỳ : giai đoạn lạnh được gọi là thời kỳ băng giá và giai đoạn nóng được gọi là thời kỳ gian băng. Thời kỳ chúng ta đang sống hiện nay chính là một giai đoạn gian băng.
Bằng chứng về Kỷ Băng Hà
Trái Đất đã trải qua nhiều thời kỳ băng hà khác nhau và kỷ băng hà sớm nhất, được ghi chép lại nhiều nhất, và có lẽ là ghê gớm nhất trong 1 tỷ năm qua xảy ra từ 800 đến 600 triệu năm trước (giai đoạn kỷ Cryogen) và mọi người cho rằng nó đã biến Trái Đất thành một quả cầu tuyết với các biển băng vĩnh cửu trải dài tới hay gần như tới xích đạo. Có ý kiến cho rằng sự kết thúc của kỷ băng hà này là nguyên nhân dẫn tới sự bùng nổ trong kỷ Ediacara và kỷ Cambri dù thuyết này mới được đưa ra gần đây và còn đang bị tranh cãi. Một thời kỳ băng hà ngắn, băng giá Andes- Sahara xảy ra từ 460 đến 430 triệu năm trước, trong suốt thời kỳ hậu Ordovic - Silur. Đã có những chỏm băng khổng lồ trong khoảng từ 350 đến 260 triệu năm trước, trong suốt kỷ Than Đá và tiền Permi, có liên quan đến kỷ băng hà Karoo.Kỷ băng hà hiện tại bắt đầu từ khoảng 40 triệu năm trước với sự phát triển của những khối băng ở Nam Cực. Nó tăng mạnh ở thời kỳ hậu Pilocen (bắt đầu khoảng 3 triệu năm trước) với sự mở rộng của các khối băng ở Bắc Bán Cầu, và tiếp tục phát triển vào thế Pleistocen. Từ đó, thế giới đã chứng kiến vòng tuần hoàn của sự đóng băng, với các khối băng phát triển và thoái trào sau mỗi chu kỳ 40.000 và 100.000 năm. Giai đoạn băng giá cuối cùng kết thúc khoảng 10.000 năm trước. Trong thời kỳ băng giá gần đây nhất ở Bắc Mỹ, giai đoạn băng giá Wisconsin (70.000 đến 10.000 năm trước), các khối băng kéo dài tới tận 45 độ vĩ bắc.
Ý tưởng về thời kỳ băng hà khởi điểm từ Thụy Sĩ, nơi mà các đầu mối địa chất đã khiến các nhà khoa học nghĩ rằng các sông băng trên núi trước đây phải rất to lớn. Nhà tự nhiên học Louis Agassiz đã trình bày thuyết băng hà lần đầu tiên tại hội nghị khoa học năm 1837 tuy nhiên học thuyết của ông chưa hoàn chỉnh. Ông cho rằng Trái Đất bị đóng băng đột ngột, có thể là do thảm họa và các dòng sông băng đã mở rộng như biển Địa Trung Hải.
Vào năm 1785, James Hutton – cha đẻ của ngành địa chất học đã nói rằng “Chúng ta đang nắm trong tay chìa khóa quan trọng của quá khứ”. Câu nói trên muốn ám chỉ mặc dù thời kỳ băng giá đã qua 10,000 năm nhưng những dấu vết để lại sẽ giúp chúng ta hiểu được đặc tính và các hoạt động trong thời gian đó. Với những đầu mối còn sót lại trên dãy núi Jura ở Thụy Sĩ, các nhà khoa học đã khám phá ra rằng cả Châu Âu và Bắc Mỹ đã từng bị bao phủ bởi băng tuyết. Cách thức mà một tảng đá bị mài mòn trở nên trơn nhẵn cũng là một đầu mối dung để nghiên cứu, những lớp địa chất khác nhau cũng cho phép các nhà địa chất học đo lường độ dày của các dòng sông băng. Dựa trên các rãnh nứt dọc hai bên núi và các lớp đá, nhà nghiên cứu Agassiz đã khám phá được độ dày của các dòng sông băng vào kỷ băng hà khoảng 1,6 km. Những chứng cứ này còn cho chúng ta thấy được mức độ bao phủ rộng lớn trong kỷ băng hà với 1/3 thế giới chìm trong băng giá và tổng cộng 71 triệu km khối băng. Mặt khác, các dòng sông băng này cũng không hề tĩnh lặng. Chúng chuyển động tính tiến theo kiểu lên xuống, để lại hàng trăm tấn đá và băng ở những nơi đi qua. Và kể cả khi băng không có mặt ở khắp mọi nơi thì nó vẫn gây ảnh hưởng tới phần còn lại của lục địa, các vùng đât bên ngoài vùng băng giá trở thành sa mạc và những cơn gió bụi bao trùm khắp nơi, mài mòn các lớp băng dày. Những xác động vật được giữ nguyên vẹn qua hàng nghìn năm cũng là minh chứng rõ ràng. Và theo các nhà khoa học thì snhiệt độ trong thời kỳ băng hà gần nhất ước tính vào khoảng 5,6 độ C.
Nguyên nhân gây ra Kỷ Băng Hà
Nguyên nhân của các kỷ băng hà hiện vẫn đang gây ra khá nhiều tranh cãi, một sự đồng thuận chung cho rằng nó là sự tổng hợp của ba yếu tố khác nhau: thành phần khí quyển (đặc biệt là tỷ lệ của CO2 và metan), những thay đổi của quỹ đạo Trái Đất quanh Mặt Trời được gọi là các chu kì Milankovitch (diễn ra theo chu kì 22,000; 40,000 và 100,000 năm) và vị trí của các lục địa.
Thành phần khí quyển có lẽ là nguyên nhân chủ yếu gây ra sự thay đổi, đặc biệt ở kỷ băng hà đầu tiên. Lý thuyết "Quả cầu tuyết Trái Đất" cho rằng những sự thay đổi về mức độ CO2 vừa là nguyên nhân gây ra, vừa là nguyên nhân làm kết thúc thời kỳ cực lạnh ở cuối Niên đại Nguyên Sinh(Proterozoic). Ngoài ra, một giả thuyết khác cho rằng sự thay đổi của các chất trong không khí cũng có thể là nguyên nhân. Một vài nghiên cứu đã chỉ ra rằng hàm lượng bụi cao bất thường trong khí quyển trong kỷ Pleistocen khiến cho ánh mặt trời không thể chiếu xuống mặt đất khiến nhiệt độ của Trái Đất giảm mạnh. Kể cả khi bụi lắng xuống, các hóa chất được tạo ra bằng cách “tương tác tro với hơi nước” cũng phân tán bức xạ Mặt Trời và khiến nhiệt độ giảm mạnh.
Sự hiện diện đông đảo của lục địa bên trong Bắc Cực và vùng Nam Cực có lẽ là một yếu tố cần thiết gây ra kỷ băng hà, có lẽ bởi vì khối lượng lục địa khiến cho băng và tuyết có địa điểm thích hợp để tích tụ trong những khoảng thời gian lạnh và vì thế gây ra một quá trình phản hồi ngược như những thay đổi của suất Phản Chiếu. Quỹ đạo Trái Đất không có hiệu ứng lớn đối với sự thành tạo trong quá trình dài của các kỷ băng hà, nhưng có lẽ nó bức chế mô hình lạnh đi và nóng lên rất phức tạp đã diễn ra trong kỷ băng hà hiện nay. Mô hình phức tạp của sự thay đổi trong quỹ đạo Trái Đất và sự thay đổi của suất phản chiếu có thể ảnh hưởng tới sự tuần hoàn của các pha băng giá và băng gian — điều này lần đầu được giải thích bởi lý thuyết của Milutin Milankovic
Các kỷ băng hà hiện tại được nghiên cứu kỹ nhất và chúng ta cũng có những hiểu biết tốt nhất về nó, đặc biệt là trong 400.000 năm gần đây, bởi vì đây là giai đoạn được ghi lại trong các lõi băng về thành phần khí quyển và các biến đổi nhiệt độ cũng như khối lượng băng. Trong giai đoạn này, tần số sự thay đổi giữa băng giá/băng gian theo các giai đoạn lực quỹ đạo của Milanković làm việc khiến cho lực quỹ đạo này được chấp nhận chung làm nhân tố để giải thích cho các sự kiện. Những hiệu ứng tổng hợp của sự thay đổi vị trí đối với Mặt Trời, sự chuyển động của trục Trái Đất và sự thay đổi của độ nghiêng của trục Trái Đất có thể làm thay đổi một cách đáng kể sự tái phân bố lượng ánh sáng mặt trời nhận được của Trái Đất. Quan trọng nhất là những sự thay đổi trong độ nghiêng của trục Trái Đất, nó gây ảnh hưởng tới cường độ mùa. Ví dụ, khối lượng dòng ánh sáng mặt trời vào tháng 7 ở 65 độ vĩ bắc có thể thay đổi tới 25% (từ 400 W/m2 tới 500 W/m2). Nhiều người tin rằng các khối băng tăng lên khi mùa hè quá yếu không đủ làm tan chảy toàn bộ số tuyết đã rơi xuống trong mùa đông trước đó. Một số người tin rằng sức mạnh của lực quỹ đạo có lẽ không đủ để gây ra sự đóng băng, nhưng cơ cấu hoàn chuyển như CO2 có thể giải thích sự không đối xứng này.
Liệu sẽ xuất hiện thêm một kỷ Băng Hà mới?
Trong thời kỳ mà sự nóng lên toàn cầu đang diễn ra thì có lẽ phải cần một khoảng thời gian rất dài để một Kỷ Băng Hà mới có thể bắt đầu. Mặt khác, chúng ta vẫn đang ở trong giai đoạn gian băng trước khi có thể chuyển qua một kỷ băng hà mới và theo lý thuyết thì giai đoạn này kéo dài đến 10,000 năm. Hiện tại thì việc dự đoán thời gian xảy ra kỷ băng hà mới cũng gặp nhiều khó khăn do ta vẫn chưa nắm rõ được nguyên nhân gây ra Kỷ Băng Hà. Dù vậy với những bằng chứng và sự phát triển của khoa học công nghệ, chắc chắn chúng ta sẽ sớm được biết thời điểm xảy ra kỷ Băng Hà mới trong tương lai gần.