Chủ Nhật, 25 tháng 8, 2013

Putin, một Sa hoàng mới

Putin, một Sa hoàng mới

Vladimir Fedorovski
Russia's Prime Minister Vladimir Putin talks with local residents as he visits Verkhnyaya Vereya settlement, destroyed by summer wildfires, to inspect the course of construction of new houses in Nizhny Novgorod region
Lời người dịch: Vladimir Fedorovski là một nhà ngoại giao Liên Xô. Trong những năm 70, ông phụ tá Brejnev trong những cuộc gặp gỡ với các nhà lãnh đạo Ả Rập. Từ năm 1985 đến 1990 ông được cử làm cố vấn về ngoại giao cho Gorbatchev trong thời gian perestroika và glasnost. Năm 1990, bất đồng với chính sách tiền hậu bất nhất của Gorbatchev, ông bỏ ngoại giao, làm phát ngôn viên cho ” Phong trào Cải tổ Dân chủ “, chống lại cuộc đảo chính Cộng sản năm 1991. Năm 1995 ông lấy quốc tịch Pháp và trở thành một nhà văn viết tiếng Pháp xuất bản nhiều sách nhất ở Pháp. Sách ông được dịch ra 28 thứ tiếng. Ông mới xuất bản cuốn “Chuyện những Sa hoàng “. Trong cuốn này ông giải mã những bí mật của các vị vua chúa nước Nga thần thánh, bắt đầu từ Ivan người Khủng khiếp (Ivan le Terrible) đến Pie Đại đế, Catơrin đệ Nhị, Nicola đệ Nhị và người cuối cùng là Putin được ông coi là một Sa hoàng mới, người muốn làm sống lại nước Nga hùng cường. Trong cuốn sách này, ông Fedorovski phân tích và chứng minh những động lực bí ẩn của vị chủ nhân điện Cẩm Linh để kết luận là với vị sa hoàng mới này, nhiều bất ngờ đang chờ đợi người Tây phương.
Ngày 28 tháng Hai vừa rồi, cuộc gặp gỡ giữa François Hollande và Putin được diễn ra trong một bầu không khí băng giá : vị tổng thống Nga không nhượng bộ một chút nào về sự hỗ trợ của ông đối với chế độ Syri và không một hợp đồng thương mại nào được ký kết. Chuyện đó có gì là lạ khi mà nước Nga vẫn là nguồn cung cấp vũ khí chính cho Bachar el-Assad và cái chuyện lố bịch Depardieu (Lnd: một diễn viên điện ảnh danh tiếng Pháp được Putin trọng vọng và cho lấy quốc tịch Nga) vẫn là hàn thử biểu đo lường chính xác nhất nhiệt độ tâm lý giữa 2 vị tổng thống này ? Lại đúng vào năm 2013 kỷ niệm 400 năm triều đại Nga hoàng Romanov,  Mốt Cu thời đại mới chả mong chờ gì những thiện ý đến từ Pari : Putin chả coi ra cái quái gì những lo nghĩ nhân đạo của các người thuộc đảng Xã hội Pháp. Còn những thỏa ước về kinh tế giữa 2 nước : nếu trước những năm 2000, Putin còn có mục đích làm sao cho nước Nga lấy lại được chỗ của mình trên bàn cờ quốc tế bằng cách đổi  dầu khí lấy kỹ thuật Tây phương, từ đó đến giờ, Putin trở nên cứng rắn hơn khi suy luận là : “Chúng ta đã cố gắng nghĩ đến lợi lộc Tây phương trong sự đổi chác, nhưng chúng ta đã không được trả lại bằng một trân trọng nào và, đặc biệt là, hệ thống khiên chống tên lửa nhằm chúng ta vẫn được bảo tồn. Vì vậy chúng ta nên coi sự hợp tác chiến lược với Tây phương là hoàn toàn vô tích sự.”
Trong bối cảnh châu Âu suy nhược, Putin không thấy có một đối tác nào chắc chắn hơn là Đức, đồng thời Putin cũng thấy tốt hơn là nên cùng Trung Quốc xây dựng một thế giới khác. Để đạt được mục đích đó, Putin thấy nên lợi dụng lại những đồng minh cũ của Liên Xô hay, ít nhất là, chơi lại lá bài một vài nước Hồi giáo, một phần cũng để ngăn những nước này có những đường lối chính trị chống Nga quá triệt để. Nhưng đó cũng lại chính là những tham số có thể đưa tới hai cái sai lầm : Con đường chính trị mới này sẽ làm Nga và Tây phương xa cách nhau thêm, nhất là từ trước tới nay Tây phương vẫn chả bao giờ coi Nga là đồng minh cả. Tây phương sẽ vẫn tiếp tục đánh giá thấp mối hiểm nguy đến từ sự tan vỡ lớn lao có tính cách lịch sử giữa 2 phái Hồi giáo Shiít và Sunít đang thành hình trong thế giới Hồi giáo. Đó cũng là một định đề được vị chủ nhân điện Cẩm Linh đặt ra trên nền tảng của kinh nghiệm 13 năm nắm quyền hành tuyệt đối, trên cá tính của mình, trên con đường sự nghiệp của mình, trên sự suy nghĩ về lịch sử của mình. Sự suy nghĩ này được Putin coi là cốt lõi của mọi hành động chính trị tiếp diễn.
Ai chính thật là Putin ?
Cảm tưởng tức thời của tôi vào đầu những năm 1990, khi tôi có dịp quan sát Putin trong một buổi gặp riêng ở Saint-Petersbourg, Putin là người muôn mặt, hay nói đúng hơn, Putin giấu mặt trong nhiều mặt nạ theo truyền thống Byzantin của các vua chúa Nga. Cặp mắt, có khi lờ lững, có khi linh động, cặp lông mày cau lại hay cặp môi mấp máy một cách thiếu kiên nhẫn chứng tỏ một ý chí sắt đá, nhưng cũng nhiều khi lượn lẹo, trơn tuột, khó bắt nắm được. Putin đã tập chơi nhiều vai trò, tuyệt vời trong nghệ thuật đánh lạc hướng. Nhưng có một cái bất di bất dịch :  Putin không phải là một người chịu sống hạnh phúc trong an phận.
Giống như Nicola II ngày xưa, Putin có cái tài là làm những người đối thoại tưởng mình cũng thuộc về phe họ – Putin như một tấm gương mọi người soi vào đều thấy bóng mình – Putin khi cần cũng có thể bắt chước điệu bộ của người mình đối thoại, lấy lại cử chỉ, cách cử động  chân tay, cách nói năng của họ. Kỹ thuật này, được hoàn thiện trong những năm học tập dưới mái trường KGB, đã khiến Putin có thể nhập hình hài mình trong mọi khuôn, hòa mình với mọi chính kiến, chế ngự đủ mọi màu sắc chính trị, đi nước đôi một cách dễ dàng, cáng đáng cùng một lúc, không bao giờ thành vấn đề, cả quá khứ của Liên Xô lẫn lịch sử của đế quốc Sa hoàng : Putin vừa là người quốc gia, vừa là người quốc tế, vừa là người tiến bộ, vừa là người trọng quá khứ, vừa là người theo chủ nghĩa kinh tế nhà nước, vừa là người theo kinh tế phóng khoáng. Putin biến sự khẳng định của mình thành một luận chứng trên hết mọi luận chứng khi quả quyết là dưới sự cầm quyền của mình, nước Nga đã trở thành một nước “giàu mạnh và được tôn trọng “.
Cá tính hai mặt đã in sâu vào Putin từ khi còn trẻ. Sinh ngày 7 tháng 10 năm 1952 ở Leningrad, con một người thợ gương mẫu, cháu một người làm bếp cho Lênin, Putin là một học sinh xuất sắc nhưng ít giao thiệp với bạn bè, rất giỏi Nhu đạo, kín đáo nhưng đầy ý chí, tuy mơ mộng trở thành một gián điệp phục vụ KGB, nhưng cũng có một đam mê đặt biệt làm bộc lộ một bình diện khác của con người : Putin, sinh trong một thành phố còn mang đầy dấu ấn Nga Hoàng, bị quyến rũ bởi cái nơi chốn ảo thuật này với những ngôi nhà màu đất son, màu hồng, màu xanh da trời, xanh lá cây hay màu xám, với phối cảnh những lâu đài, những nhà thờ rộng lớn mênh mông, những con kênh như giải ngân hà và những đêm trắng mặt trời không ngủ. Khi còn ở nhà trường,  Putin đã có ý dò hỏi tìm mọi cách để được chấp nhận vào các cơ quan mật vụ nhưng người ta nói nên ghi tên học luật trước và chỉ đến năm 1975, sau khi tốt nghiệp đại học, Putin mới được KGB tuyển lựa vì là một trong số những sinh viên xuất sắc nhất. Trong thời gian phục vụ KGB, Putin đã giữ một kỷ niệm quá tốt đẹp và cho KGB là tinh túy của đất nước, bảo vệ quyền lợi tối cao của đất nước. Nằm trong chương trình đào tạo của KGB là : làm sao luôn luôn giữ được bình tĩnh, quán thông nghệ thuật che giấu và dàn cảnh, biết nói 2, 3 giọng điệu khác nhau. Những điệp viên KGB có văn hóa chính trị riêng, có tiếng lóng riêng, và ngay cách pha trò cũng được mã hóa để chỉ cười với nhau. Đó là cả một cấu trúc tinh thần, cả một trạng thái tâm lí đã bị khắc sâu dấu ấn của một nền văn hóa mật vụ, trong đó cái gọi là dân chủ không bao giờ được kể đến. Một điệp viên đã nói rõ ràng : ” Đối với chúng tôi, không nơi nào trên trái đất có dân chủ. Chỗ nào cũng chỉ là trò giật dây. Chỉ có giật nhiều hay giật ít..”
Putin khi còn trẻ hay nhắc lại Ivan người Khủng khiếp (Ivan le Terrible) hay Pie đệ Nhất và cho những nhân vật này là tượng trưng của vĩ đại và ý chí. Cùng hàng với những Sa hoàng này, Putin thêm vào KGB và quân đội và cho những lực lượng này là những kế thừa vẻ vang của nước Nga. Bởi vậy không lạ gì mười lăm năm sau, năm 1991, cùng với thượng cấp của Putin khi đó là Anatoli Sobtchak, thị trưởng Leningrad, thuộc phái Canh tân, Putin tổ chức một cuộc trưng cầu dân ý để Leningrad lấy lại tên cũ; Cuộc trưng cầu dân ý này được hiểu như là một sự phủ nhận chế độ cộng sản và như là một bước đi về phía Âu châu. ” Đó là thời kỳ mà Putin biểu lộ một cách công khai sự tha thiết của mình đối với quá khứ Sa hoàng “. Anatoli Sobtchak nói với tôi như vậy. Người chủ nhân tương lai của điện Cẩm Linh  rất thích vị Sa hoàng có óc canh tân là Alexandre II và nhất là vị thủ tướng của Nicola II, Piort Stolypine, người đề xướng chính sách “ thay đổi trong trật tự “. Putin lấy câu này làm phương châm của mình và câu này cũng là công thức gối đầu giường của ông trùm KGB nổi tiếng, Iouri Andropov, một trong những ông thày tư tưởng của Putin. Khi Putin lên cầm quyền đầu năm 2000, Putin áp dụng công thức này : Trở thành một Sa hoàng mới, Putin đuổi bọn “quí tộc” (boyards) mới, bỏ tù những tay đầu xỏ như Mikhail Khodorkovski, chủ tịch hãng Ioukos, người giầu nhất nước Nga, hay đuổi ra khỏi nước. Thông điệp của Putin rất rõ ràng : ” Các ông làm theo ý của điện Cẩm Linh thì người ta sẽ quên cách các ông làm giầu ra làm sao trong thời gian lộn xộn, còn nếu các ông vẫn muốn  chõ mũi vào chính trị thì các ông sẽ tự gánh lấy mọi hiểm nguy đến với các ông… “ Bằng cách xuyên tắt qua chính sách tập trung hóa để các cơ quan mật vụ đặt cán bộ trong toàn thể các cơ cấu nhà nước, vị tổng thống mới của Liên bang Nga đã song song tái lập lại chế độ chuyên chế thời Sa hoàng.
Sự sống lại của đế quốc
” Dân tộc Nga có truyền thống rất lâu dài về những vị Sa hoàng hùng mạnh “, Tổng thống Putin tuyên bố như vậy. Đúng năm nay 2013, năm kỷ niệm triều đại Romanov, Putin chơi một cách tinh vi lá bài đế quốc Nga khi cho Staline là một tượng trưng của nước Nga trật tự và vĩ đại – Putin đã làm như vậy trong dịp lễ kỷ niệm lần thứ 70 trận đánh Stalingrad – Putin coi Staline, người chiến thắng Đức Quốc Xã, như một Sa hoàng đỏ, như một thừa kế của Sa hoàng Ivan người Khủng khiếp. Lấy đế quốc Sa hoàng làm mẫu mực, Putin, với óc độc đoán vẫn còn hận Tây phương và đổ lỗi cho Tây phương đã làm đế quốc Liên xô sụp đổ. Vì vậy mà mọi mô hình dân chủ đến từ phương Tây – bắt đầu bằng tự do phát biểu, minh bạch trong áp phe… đều bị đập tan. Putin và bè phái của mình trở lại cách suy nghĩ máy móc thời Nga hoàng là ” chỗ nào cũng có kẻ thù và nước Nga là một thành trì bị bao vây tứ phía “. Vì vậy mà luôn luôn được lập đi lập lại những lời tố cáo ” âm mưu của Mỹ “, những mưu toan của các tay đầu xỏ và những gián điệp Tây phương, đồng lòng với nhau chia chác kho tàng của đế quốc Nga. Trong bóng tối mờ ám, phe cánh Putin nắm hết mọi ngành : dầu khí, kỹ nghệ vũ khí và viễn thông, những mỏ vàng, những kênh truyền hình, Ngân hàng Trung ương, Quốc hội, quân đội, mật vụ, công an và các miền trong đất nước. Chính ngay Metvêđep, trong cương vị Tổng thống từ năm 2008 đến năm 2012, cũng chả bao giờ thật sự được chút tự lập. Đặc trưng của chuyên chế : giữa bộ ba : điện Cẩm Linh, giới cựu điệp viên KGB và Giáo hội Chính thống, quyền lợi đan xen lẫn nhau đến độ có thể nói đa số những kẻ chơi lá bài poke gian lận này đều cùng một bọn với nhau. Quyền hành theo chiều dọc từ trên xuống dưới được Putin lập ra, đặt cơ sở trên sự liên minh bộ ba này : những ai chống lại đều bị đưa ra cho toàn quốc phỉ nhổ, nhân danh quyền lợi tối cao của đất nước. Lẽ ra sự sụp đổ của chính quyền trước phải đem đến tự do, thì chúng ta lại chứng kiến sự toàn thắng của các phương pháp truyền thống được các triều đình Sa hoàng sử dụng : Đầu độc tư tưởng. Lạm dụng luật pháp gán ghép chuyện này với chuyện kia để kết tội. Làm săng – ta đe dọa tố cáo, phát giác. Sử dụng số tiền khổng lồ đến từ dầu khí để thực hiện những âm mưu trong bóng tối kiểu byzantin, ám sát, thủ tiêu. Sự khôn khéo tột bực của Putin là lấy hình ảnh đế quốc Nga làm tượng trưng để đẩy lui hàng chục năm ngày tới của Dân chủ. Putin biết trở về nguồn (quốc gia-chủng tộc) ở từng sâu nhất trong tâm hồn mỗi người Xlavơ để áp đặt quyền hành của mình. Cũng như những người phiêu lưu khoa học muốn làm sống lại những con đi-nô-zo bằng cấy lại DNA, dự kiến của Putin là tái lập lại đế quốc Nga. Putin luôn luôn bị ám ảnh bởi công trình to lớn này và muốn thực hiện nó theo phương pháp của mình : đi từng chặng một, không có những chuyển động bất thần. Người ta còn nhớ câu châm ngôn của Putin : ” những ai không nhớ Liên Xô là những kẻ không tim, nhưng những ai còn luyến tiếc Liên Xô là  những người không có trí thông minh .” Khi người ta hỏi có những quyết định ngày trước bây giờ nếu có thể sửa lại, Putin có sửa không, Putin trả lời : ” Không.. Nói thật, khi tôi nhìn lại quá khứ, tôi thấy tổng kết những quyết định từ trước tới nay của tôi đã cho phép tôi còn giữ được quyền hành. “ Putin trong ý nghĩ còn trù tính phải tiếp tục cầm quyền 10 năm nữa mới có thể chế ngự được những thách đố khổng lồ để tái lập lại những cơ cấu nhà nước bị phá hủy trong thời gian lộn xộn hậu cộng sản. Người ta thấy ở đây cây cầu lịch sử được vị Tổng thống Liên bang Nga lập ra khi tự coi mình là hóa thân của vị vua đầu tiên của triều đại Romanov, Misen đệ Nhất, cháu của Nữ Sa hoàng Anastasia và con của Fedor, được rước về làm Sa hoàng từ tu viện Ipatiev năm 1613, trong lúc còn đầy những cuộc phân tranh. Triều đại Romanov này kéo dài đến tận Cách mạng 1917. Đó cũng là định mệnh của Putin được Chúa lựa chọn để cứu tổ quốc của Putin sau thời kỳ hậu cộng sản – Ảo ảnh, hay là chiến thuật bí mật của ông chủ điện Cẩm Linh hiện thời…
Liên minh giữa ngai vàng và bệ thờ
Một sự giống nhau nữa giữa Tổng thống Putin và các vị Sa hoàng là sự trọng vọng Ki Tô giáo. Là người Ki Tô hữu theo chủ nghĩa Sa hoàng, Putin coi việc công cộng không phải đặt trên nền tảng một sự đối đầu giữa (các đảng) đa số và đối lập, mà là trên ý tưởng đồng tâm và cùng chung một chính nghĩa. Putin coi đời sống dân chủ ở Tây phương chỉ là một trò chơi : ” người ta chơi trò dân chủ chỉ cốt để làm vui khán giả. “ Putin cho giới đầu sỏ kinh tài Âu – Mỹ còn mạnh thế hơn giới đầu xỏ ở Nga nhiều : khi mà điện Cẩm Linh cố bịp miệng giới đầu xỏ này thì các nước Tây phương mỗi ngày một thêm phụ thuộc sức mạnh của đồng tiền.. Cũng như khi đưa ra đường lối chính trị ở Siri, Putin tự đặt mình trong diễn luận của các vị Sa hoàng là phải hỗ trợ những người ki Tô giáo Phương Đông đang bị Tây phương vì lợi lộc bỏ rơi khi hỗ trợ một cách mù quáng những nhóm quá khích Hồi giáo.
Thực chất của quyền hành ? Tổng thống Putine tạo lại cho dân tộc Nga một căn cước mới dựa trên những dấu vết của một dân tộc đã xây dựng 2 đế quốc – Sa hoàng và Sô Viết – Dân tộc này đã từng bị pha loãng trong căn cước Sô Viết, nhưng lấy lại được sức lực trong chữ  “Trung”  đối với Nhà nước – Một khái niệm xuất phát từ giữa thế kỷ thứ XIX với một quyền hành trung ương, một cơ chế hữu hiệu trong sự truyền ngôi, và sự hiện diện của một lãnh đạo quyền uy. Khái niệm này cộng với ảnh hưởng của đạo Chính thống đã trở thành hệ tư tưởng đầu tiên cho nước Nga hậu Sô Viết.  Như vậy đã được kiến tạo một trục quyền hành giữa điện Cẩm Linh của Putin và Giáo hội Chính thống Nga giống như dưới thời nhũng Sa hoàng Romanov đầu tiên, vị Giáo trưởng cũng là hoa tiêu phụ.
Giống Putin, Giáo trưởng Kyrill cũng sinh trưởng ở Leningrad và cững từ thiên hà KGB ra. ” Không một thày tu nào muốn trở thành giám mục mà không từ KGB mà ra “,  cựu đại biểu Quốc hội Gleb Yakounine chẩn đoán như vậy. Ông này là một thày tu hoàn tục đã đọc được tài liệu lưu trữ của KGB khi Liên Xô sụp đổ. Dưới tên mã hóa “Mikhailov”, Kyrill đã bắt đầu hoạt động cho KGB từ đầu những năm 1970 trước khi được cử làm đại diện Giáo trưởng tại Genevơ. Ông này rất thích phong cảnh Thụy Sĩ và xe hơi loại chiến cho tới một bữa, chạy quá mau trên một con đường núi, xe BMW của ông bị đụng vào sườn núi. Cùng trong xe có một đại tá KGB và người con trai của ông này. Người này bị gẫy xương bả vai. Kyrill vội vã trở về nước và con đường sự nghiệp được lên nhanh như diều. Được lên hàng Tổng giám mục năm 1991, được bầu làm Giáo trưởng ngày 17-1-2009 thay thế Giáo trưởng Alexis II và được tôn phong làm Giáo trưởng Mốt Cu và toàn thể nước Nga  ngày 1 tháng Hai 2009.
Hiện bây giờ không thể chối cãi, Kyrill là một diễn viên chính trị có uy tín lớn lôi kéo được nhiều người và là một quân bài chủ của Putin; ” Đừng nghe những kẻ khích động, hãy trở về nhà và cầu nguyện… Quyền con người chỉ là một cớ được bịa ra để nhục mạ những giá trị quốc gia “, giáo trưởng Kyrill tuyên bố như vậy trên đài truyền hình trước ngày có những cuộc biểu tình chống gian lận trong cuộc bầu Quốc hội tháng Hai năm 2012. Sau hết, sự liên minh giữa ngai vàng và bệ thờ, giáo trưởng thứ 16 của Mốt Cu và toàn thể nước Nga đã nói một câu đầy nghĩa tượng trưng một cuộc họp mặt với Putin : ” Chức vụ tổng thống của ông là một phép lạ của Chúa “… Cách đây 4 thế kỷ, sau cuộc bầu vị Sa hoàng thứ nhất của triều đại Romanov, Giáo hội Chính thống Nga cũng tuyên bố như vậy… Năm 1991 người ta đã nghĩ là “lịch sử đã chấm dứt “, theo câu nói của Hegel được Fukuyama lấy lại. Nhưng với nước Nga, lịch sử các Sa hoàng sẽ không bao giờ chấm dứt. Đó là điều mà mọi người khách nước ngoài đều phải ngẫm nghĩ trước khi đi đến Mốt Cu.

Clip cảm động khiến hàng triệu người phải suy nghĩ


Thứ Tư, 14 tháng 8, 2013

17 khác biệt trong tư duy của người Giàu và người Nghèo

Tự tạo ra cuộc đời mình, sẵn sàng đón nhận cơ hội, tham gia cuộc chơi tiền bạc để giành chiến thắng... là những cách nhìn khác biệt so với người nghèo.
Là một phần trong dự án Học làm giàu phát triển từ năm 2011, bộ tranh "17 tư duy thịnh vượng" được chuyển thể từ nội dung cuốn "Bí quyết Tư duy triệu phú" của tác giả T. Harv Eker. Mỗi tâm thức được chuyển thể thành một bức vẽ riêng, thể hiện rõ thái độ, lập trường của hai nhân vật Giàu và Nghèo.
 
                          Người giàu: Tôi tạo ra cuộc đời tôi.
                          Người nghèo: Cuộc sống toàn những việc bất ngờ xảy đến với tôi. 
                         Người giàu: Tham gia cuộc chơi tiền bạc để thắng.
                         Người nghèo: Tham gia cuộc chơi tiền bạc chỉ để không bị thua.
                         Người giàu: Quyết tâm làm giàu.
                         Người nghèo: Muốn trở nên giàu có.
                         Người giàu: Suy nghĩ lớn.
                         Người nghèo: Suy nghĩ nhỏ.
                         Người giàu: Tập trung vào các cơ hội.
                         Người nghèo: Tập trung vào những khó khăn.
                         Người giàu: Ngưỡng mộ người thành công và giàu có khác.
                         Người nghèo: Bực tức với những ai thành công và giàu có.
                          Người giàu: Kết giao với người tích cực và thành công.
                          Người nghèo: Giao du với người tiêu cực hoặc thất bại.
                          Người giàu: Sẵn sàng tôn vinh bản thân và giá trị của họ.
                          Người nghèo: Suy nghĩ tiêu cực về bán hàng, quảng bá.
                          Người giàu: Đứng cao hơn những vấn đề của họ.
                          Người nghèo: Nhỏ bé hơn những vấn đề của họ.
                          Người giàu: Rất biết đón nhận.
                          Người nghèo: Không biết đón nhận.
                          Người giàu: Chọn được trả công theo kết quả.
                          Người nghèo: Chọn được trả công theo thời gian.
                          Người giàu: Suy nghĩ "cả hai".
                          Người nghèo: Suy nghĩ "hoặc là/ hoặc".
                          Người giàu: Chú trọng vào tổng tài sản.
                          Người nghèo: Chú trọng vào thu nhập từ làm việc.
                          Người giàu: Quản lý tốt tiền của họ.
                          Người nghèo: Không biết quản lý tốt tiền của họ.
                           Người giàu: Bắt tiền của họ làm việc chăm chỉ.
                           Người nghèo: Làm việc chăm chỉ vì tiền của họ.
  
                           Người giàu: Hành động bất chấp sợ hãi.
                           Người nghèo: Để nỗi sợ hãi ngăn cản họ.
 
                            Người giàu: Luôn học hỏi và phát triển.
                            Người nghèo: Nghĩ họ đã biết hết.

Chủ Nhật, 11 tháng 8, 2013

Không Bao Giờ Chán Đời Nữa

Không Bao Giờ Chán Đời Nữa

Bạn có bao giờ thốt lên những câu sau chưa?
  • Chán như con gián
  • Chán đi làm quá, công việc chả thú vị gì, đồng nghiệp thì nhỏ nhen, sếp thì hắc ám
  • Chồng/vợ con gì mà chán thế không biết. Ra ngoài đường nhìn chồng/vợ con người ta thấy ham, về nhà nhìn chồng/vợ con mình thấy phát ói.
  • Chán cuộc sống tầm thường. Ngày nào cũng giống như ngày nào.
Có rất nhiều kiểu than chán, trầm bổng khác nhau, nhanh chậm khác nhau, nặng nhẹ khác nhau. Nhưng tựu trung ta có thể hợp tất cả các dạng than chán lại thành một dàn hợp xướng để tấu lên bản xô nát với âm giai trưởng là: chán đời! (Ví dụ có thể không hợp lý do một bản sonata được soạn chỉ có từ 1-2 nhạc cụ)
Dạo quanh Facebook, Yahoo, Blog dễ nhận thấy những người than chán đời nhiều nhất là các bạn trẻ. Thú thật khi nghe các bạn than chán tôi chỉ muốn lấy củ hành và đập cho bạn một trận (để người ngoài nhìn vào không biết lý do thực sự bạn khóc là gì). Các bạn than chán khi còn ngồi trong tháp ngà của trường học, hưởng thụ một cuộc sống dễ dàng được gia đình bao bọc.
Ai cũng từng trải qua giai đoạn sống vô tư vô lo và dễ chán như vậy. Không sao, giai đoạn này sẽ qua mau thôi. Khi đến lúc bạn phải tập đứng vững kiếm sống và hưởng thụ cuộc sống trên chính sức của mình. Khi đến lúc bạn bị đời smackdown vài cú đau đớn nghẹn cả họng. Khi đến lúc một người thân yêu không còn trong cuộc sống của bạn nữa. Lúc đó bạn sẽ thấy rằng sự chán đời của mình trước đây thật nhỏ bé và nhảm nhí so với những nỗi đau mất mát to lớn khác.
Sự thức tỉnh đó không dễ. Học phí phải trả tương đối đắt. Và đến khi thức tỉnh có khi đã là quá muộn. Bài viết này muốn giúp bạn từ bỏ cảm giác chán đời và bật tung hứng khởi với cuộc sống ngay từ bây giờ. Vĩnh viễn! Bạn sẽ không còn cảm thấy chán đời, chán mối quan hệ, chán công việc một khi hiểu và áp dụng những cách dưới đây.

Chào mừng cái chán!

Định nghĩa từ điển tiếng Việt, chán là khi bạn ở trạng thái không còn thèm muốn không còn thích thú nữa vì đã quá thoả mãn. Cái chán thịt mỡ, ngủ chán mắt. Chán còn là khi bạn ở trạng thái không những không thấy thích thú mà còn muốn tránh vì đã phải tiếp xúc kéo dài với cái mình không ưa. Cái chán sự tiêu cực quan liêu. Chán còn là một từ định lượng đạt đến mức độ số lượng mà người nói cho là nhiều. Còn sớm chán là ví dụ.
Chán đơn giản là một trạng thái tinh thần. Nó không định nghĩa cái tôi đích thực của bạn. Bạn cảm thấy chán không đồng nghĩa bạn là một con người đáng chán. Trạng thái tinh thần chán là một điều đáng hoan nghênh! Nếu bạn cảm thấy có điều gì đó đáng chán, điều đó có nghĩa có điều gì đó trong cuộc sống của bạn cần được thay đổi.
Đây là quy tắc đầu tiên trong kỹ năng giải quyết vấn đề của dân quản lý. Nếu bạn không nhận ra và thừa nhận vấn đề thì làm sao bạn có thể giải quyết vấn đề? Nếu bạn không thừa nhận mình đang chán công việc hiện tại thì làm sao bạn có thể xây dựng một sự nghiệp mình thực sự đam mê? Nếu bạn không nhận ra mình đang chán người yêu thì làm sao bạn có thể vun đắp và nuôi dưỡng ngọn lửa tình yêu giữa cả 2? Nếu bạn không thừa nhận mình phát chán với cái bụng bia còn bự hơn cả ngực thì làm sao bạn có được thân hình bạn hằng khao khát?

Chán – Liều thuốc độc cho cuộc sống

Chán, cũng như những trạng thái tinh thần tiêu cực khác, với một liều lượng ít và không thường xuyên sẽ phát huy tác dụng tích cực. Nhưng nếu bạn cảm thấy cái chán đeo đuổi dai dẳng mình từ ngày này sang ngày khác, đến một lúc bạn sẽ cảm thấy mình không còn thiết sống nữa.
Đây là những hậu quả khi bạn cảm thấy chán đời:
  • Cơ thể uể oải mất hết năng lượng
  • Buồn chán và không hạnh phúc
  • Hủy hoại cả sự lạc quan vui vẻ của người khác, mọi người xa lánh bạn
  • Giảm hiệu suất, không làm gì ra hồn
  • Kết quả công việc giảm sút
  • Đánh mất cái tôi đích thực của mình
Bạn không phải là người duy nhất cảm thấy chán. Nhưng liệu bạn sẽ sử dụng cái chán để làm đòn bẩy giúp mình phát triển tốt hơn hay để cái chán đè bẹp cuộc đời bạn dưới sức ì của nó?
Nếu bạn chọn cách thứ nhất, xin tiếp tục đọc. Chúng ta sắp khám phá một vài kỹ thuật để tận dụng cái chán.

1. Sinh lý học – Cách bạn chuyển động và sử dụng cơ thể

Chán là một trạng thái tinh thần. Nghĩa là nó có thể thay đổi sang trạng thái tinh thần khác được. Có hai cách kiểm soát trạng thái tinh thần bằng sinh lý học và tâm lý học.
Bạn có nhận ra khi chán mình trông ra sao không? Có phải vai nhô cao, lưng cong, mặt xị xuống, thở dài, cặp mắt lừ đừ, miệng ngáp, cổ rụt? Có phải bạn đang ngồi ủ rũ, tay ôm đầu, cuộn tròn mệt mỏi?
Nếu bạn muốn cảm thấy vui vẻ hơn hưng phấn hơn, hãy sử dụng cơ thể như khi bạn đang ở tuyệt đỉnh phong độ của mình. Vai thoải mái đẩy ra sau, lưng thẳng, mặt rạng rỡ, thở sâu, mắt ngời sáng, miệng cười tươi, cổ vươn cao kiêu hãnh. Đừng ngồi mãi. Đi nhanh hơn. Chạy đi. Nhảy đi. Tung người lên không trung. Siêu nhân mà bay lỉu xỉu thì trông có chán không? Kamen Rider mà đánh đấm như gà rù thì trông có chán không? Bạn mà yếu ớt thì trông có chán không?
Hẳn bạn cũng có quen một người bạn luôn vui vẻ phấn chấn. Bạn ấy thu hút người khác nhờ biết cách chuyển động và sử dụng cơ thể một cách đầy hưng phấn.
Khi bạn ở tuyệt vời phong độ, bạn ăn nói ra sao, đi đứng ra sao, cười ra sao? Con người trong gương của bạn đang hạnh phúc hay buồn chán? Thật khó mà cảm thấy buồn chán khi bạn đang hành động như một đàn ông/đàn bà đích thực

2. Tâm lý học – Những gì bạn tập trung để ý

Bạn nhận biết cuộc đời như một nhiếp ảnh gia nhìn xuyên qua ống kính. Thực tế cuộc sống của bạn dựa trên ống kính của bạn. Ống kính của bạn hạn hẹp, nó chỉ tập trung nhìn vào một mặt. Và những gì tâm trí bạn tập trung để ý chính là thực tế của bạn.
Khi còn đi học, trong lớp tôi có các bạn chăm học và có các bạn không. Những bạn thuộc vế sau thường chỉ vào lớp dùng laptop lên Facebook, nhắn tin điện thoại, đưa ra những bình luận ngớ ngẩn và bàn chuyện phiếm. Tôi cho rằng cái lớp này mất trật tự và không thích học chung với những bạn nhà giàu lười biếng đua đòi. Thực tế không phải vậy, một nửa lớp còn lại khá nghiêm túc. Nhưng ống kính của tôi lúc đó chỉ tập trung vào những bạn đua đòi kia. Một thời gian sau khi hiểu ra điều này thì tôi không còn cảm thấy khó chịu khi nghe những tiếng trò chuyện không ăn nhập sau lưng. Mắt tôi chỉ tập trung vào bài giảng, tay tôi cầm bút, tâm trí vững như bàn thạch.
Tâm lý chán cũng tương tự. Bạn tập trung vào những điều đáng chán thay vì bao điều kỳ thú khác trong cuộc sống. Bạn có để ý những người bận rộn thường không than chán, tâm trí của họ không có thời gian để ý đến sự chán. Để hướng sự tập trung vào những cái khác bạn có thể dùng cách tự hỏi mình. Đây là một bí mật kỹ năng giao tiếp: bạn có thể ảnh hưởng đến người khác nếu biết cách đặt câu hỏi hướng tâm lý họ.
Điều gì làm bạn hạnh phúc trong cuộc sống bây giờ? Bạn yêu ai? Ai yêu bạn? Bạn thích làm gì trong thời gian rỗi? Nếu ngày mai bạn chết, bạn sẽ làm gì? Bạn sẽ gọi cho ai?
Thử nghiệm. Bạn lấy một tờ giấy trắng và trong 10 phút, ghi ra 100 thứ có thể làm bạn yêu đời. Và làm đi. Bạn sẽ ngạc nhiên vô cùng khi biết rằng cuộc sống có nhiều điều hay ho đến vậy mà mình hay bỏ qua. Tôi có thể ghi hơn 500 thứ bằng mindmap. Thử xem:
Du lịch, bánh bao, cơm chiên, mì gói, phụ nữ, âm nhạc, piano, guitar, đi bộ dưới mưa, tiếng saxophone sexy, anime-manga, hentai, phim, cướp biển, gươm ánh sáng, ninja, sex, geisha, samurai, new age, yoga, bàn tay thon dài, nhìn vào gương và thấy mình thật đẹp trai, uống cocktail với người đẹp, tự nấu ăn, đậu hũ, ủi áo quần, sắp xếp nhà cửa gọn gàng, mua quà tặng ba mẹ, ngắm thành phố từ tầng 10, uống trà vào sáng sớm, kiến trúc, zoro, spa, kung-fu,…

3. Quy luật của sự quen thuộc

Quy luật của sự quen thuộc bảo rằng những thứ gì bạn có và gặp thường xuyên thì bạn chỉ xem nhẹ. Người ta thường không biết quý những gì mình có. Ví dụ như truyện Doraemon, ông bố mua về máy tập chạy bộ, thời gian đầu cả nhà Nobita dành nhau chơi, nhưng chỉ một thời gian sau lại bỏ xó.
Bao nhiêu lần bạn đạt được mục tiêu của mình rồi nghĩ: Chỉ có vậy thôi sao?. Bao nhiêu chàng trai cô gái đêm về vắt óc suy nghĩ tuyệt chiêu cưa đổ nàng/chàng, khi cưa được thì chỉ một thời gian sau lại rơi vào hụt hẫng chán ngán. Lúc mới yêu lòng vui biết bao nhiêu. Lúc sau yêu lòng chán biết bao nhiêu. Còn công việc của bạn thì sao? Có phải bạn chỉ hào hứng ở giai đoạn đầu của dự án rồi nhiệt tình giảm dần?
Khi mẹ anh còn sống thì một tuần chỉ chở mẹ đi chơi có một lần. Mà nào phải tự nguyện chủ động gì cho cam, anh cũng chỉ chở mẹ khi không có độ nhậu nào. Mẹ mất. Anh hối hận. Tự nhủ nếu có một ông Bụt hiện ra cho phép gặp mẹ, anh sẵn sàng đánh đổi 2 chiếc Vespa để được gặp mẹ dù trong 1 ngày.
Cẩn thận với quy luật của sự quen thuộc. Nó dễ dàng hút bạn vào địa bàn của sự chán ngán. Trước khi mua được cây đàn piano, bản thân tôi tự nhủ mình sẽ tập đàn piano mỗi ngày một tiếng, mình sẽ dậy sớm tập. Khi mua về thì một thời gian sau tôi có phần bỏ bê. Cây đàn piano tội nghiệp nằm trơ trọi ở góc phòng chờ 10 ngón tay đến vuốt ve phím đàn. Sau này khi thoát ra khỏi gông cùm của quy luật quen thuộc thì tôi tập đàn piano mỗi ngày một tiếng, lần nào cũng đầy say mê như thưở ban đầu.
Làm thế nào để thoát khỏi xiềng xích của sự quen thuộc? Điều đầu tiên là bạn tập nuôi dưỡng lòng biết ơn. Biết ơn với những gì mình có. Điều đó sẽ khiến bạn cảm thấy mình hạnh phúc và giàu có ngay lập tức. Tự nhủ: Làm sao anh may mắn đến thế mới được em yêu? Làm sao mình may mắn còn 2 đấng sinh thành mạnh khỏe? Làm sao để đền ơn báo hiếu cho cha mẹ? Làm sao mình may mắn có nhiều việc để làm để cống hiến trong khi người khác thất nghiệp đầy rẫy?. Hãy bắt đầu một trang giấy bằng dòng chữ: Tôi biết ơn vì….
Đầu thứ hai là bạn phải không ngừng phát triển. Khi bạn chán còn có nghĩa là bạn đã ngừng học hỏi. Nếu bạn học nấu một món ăn mới, chơi một nhạc cụ, học một ngoại ngữ mới, đọc một cuốn sách mới,…bạn sẽ không có thời gian phí phạm vào sự chán nản. Bạn đòi hỏi nhiều hơn từ chính mình. Bạn quyết tâm trở thành một người học trọn đời. Phát triển thường xuyên và không bao giờ kết thúc. Nâng mọi thứ lên một tầm cao mới.
Nếu bạn và người yêu thấy chán thường là do bạn đã ngừng phát triển mối quan hệ. Tập một kiểu hôn mới xem, cùng nấu một món ăn, cùng học một kỹ năng mới, đi du lịch. Thử thách nhau chàng phải đô con hơn, nàng phải mi nhon hơn. Chàng làm cocktail, nàng làm món ăn…
Những nhân viên trung bình làm việc như thế nào? Họ cảm thấy chan chán. Họ CỐ HẾT SỨC để làm ÍT HẾT CỠ. Chỉ cần đạt đến thanh tiêu chuẩn là OK. Một nhân viên giỏi làm việc như thế nào? Anh ta hoàn thành dự án nhanh hơn, đưa ra lời khuyên đóng góp, đẩy tiến độ và công việc lên. Vượt quá thanh tiêu chuẩn khiến anh mệt. Tại sao bạn nên làm như một nhân viên giỏi? Đơn giản là một nhân viên giỏi sẽ được trải nghiệm một ngày khác, một hành trình khác và một tiếng tăm khác so với những nhân viên tàn tàn khác. Trong thời buổi hậu công nghiệp, những nhân viên giỏi đang nằm trong diện nhu cầu cao hơn bao giờ hết.

4. Quy luật hấp dẫn

Bạn sẽ đạt được mọi thứ một khi bạn hiểu tâm trí bạn là thỏi nam châm. Nó sẽ thu hút những gì bạn tập trung vào. Có bao giờ bạn khao khát thứ gì đến một mức mãnh liệt và quyết tâm sẽ đạt được nó chưa? Đến một ngày bạn sẽ phải giật mình ngạc nhiên: không ngờ mình làm được thế. Quy luật hấp dẫn là kiến thức mở rộng của tâm lý học.
Đây là công thức: Khi bạn chán thứ gì -> Bạn phàn nàn về nó -> Bạn tập trung hơn vào nó -> Bạn thu hút những thứ chán nản khác tiếp nối -> Bạn càng chán hơn
Ví dụ: Bạn chán người yêu -> Bạn phàn nàn về người yêu -> Bạn tập trung hơn vào những điểm xấu của người yêu -> Bạn thu hút những người khác tham gia bàn luận về người yêu bạn -> Bạn càng thấy người yêu mình thật xấu xí -> Bạn hủy hoại một mối quan hệ có thể tốt.
Giống như bản nhạc I Gotta Feeling của Black Eyed Peas, bạn có bao giờ thức dậy, có cảm giác rằng hôm nay sẽ là một ngày tốt. Bạn mỉm cười với mình trong gương. Ăn một bữa sáng thật ngon lành. Đến trường cười với mọi người. Mọi người cũng hỏi thăm bạn. Bạn học hành tốt hơn. Bạn trông thật rạng rỡ, dường như có người để ý bạn. Bạn đi phỏng vấn cũng thu hút cả nhà tuyển dụng. Những điều tốt đẹp tiếp nối những điều tốt đẹp.
Trong mối quan hệ, những người hạnh phúc thu hút những người hạnh phúc. Những người chán phèo  thu hút những người chán phèo. Người giàu có bạn giàu. Người nghèo có bạn nghèo. Bạn muốn thu hút mẫu người nào? Hãy có tâm lý của mẫu người đó trước.

Tổng kết

Đây là trạng thái tâm lý của những người trung bình. 15 tuổi ta than chán trường lớp chán bạn bè chán gia đình. 20 tuổi ta than chán bạn bè chán người yêu. 25 tuổi ta than chán công việc chán đời. 30 tuổi ta lờ mờ nhận ra cuộc đời dường như rất đẹp. 40 tuổi ta ngẩn ngơ hối tiếc thời trẻ đã không tận hưởng cuộc sống. 50 tuổi ta ứa nước mắt hối hận thời trẻ sôi động. 60 tuổi ta ngồi bảo ban lớp trẻ rằng cuộc sống này tuyệt cú mèo…
Như Slogan của đài Discovery, cuộc sống đơn giản là tuyệt cú mèo!
Quay trở lại cái mốc 20. Đây là độ tuổi trung bình bạn trẻ Việt Nam bắt đầu bước vào đời. Có 2 bạn trẻ cùng bước vào đời. Mỗi người một tâm lý khác nhau:
  • Một bạn than: Chán đời quá!
  • Một bạn than: Yêu đời quá!
Cuộc đời ai sẽ nở hoa?

Giờ sao?

  1. Chào mừng sự chán đời. Xem thử xem cuộc sống bạn cần sửa chữa điểm nào
  2. Hiểu hậu quả tiêu cực của cái chán
  3. Chuyển động và sử dụng cơ thể như một người mẫu, như một ngôi sao nhạc rock, như một anh hùng, như một đàn ông/ đàn bà đích thực
  4. Tập trung vào những điều làm bạn cảm thấy vui vẻ. Ghi ra giấy 100 điều. Thực hiện
  5. Nuôi dưỡng lòng biết ơn
  6. Cam kết không bao giờ ngừng học hỏi và phát triển
  7. Tâm trí bạn là thỏi nam châm. Hãy thu hút những điều tuyệt vời

Tái bút

Làm gì có chuyện ngày nào giống nào? Ví dụ như Mặt Trời mọc. Ngày Mặt Trời mọc khí thế sau ngọn tre. Ngày lúc Mặt Trời lên có cánh chim bay chéo qua. Ngày Mặt Trời mọc khi mẹ lua khua nấu bữa sáng cho cả nhà. Làm sao ngày nào cũng giống ngày nào được. Đối với người thông minh thì mỗi ngày là một ngày mới.
Người Đương Thời có phỏng vấn chị Nguyễn Hướng Dương. Chị trong một cơn tai nạn bị mất đi đôi chân. Cuộc sống tưởng như quá phũ phàng. Nhưng đến ngày chị đọc được những trí tuệ của Dale, chị bắt đầu sự nghiệp đọc sách cho người mù. Đến ngày chị nghe được một cô bé khiếm thị hát: “Hát đi em hát lên đi em vì đời đẹp như là mơ.
 Công an China chỉ bắn vào đầu để khỏi làm hư nát nội tạng của tín đồ Pháp Luân Công 
Ông Chu Phương, cựu biên tập viên có tiếng tăm của Tân Hoa Xã, vừa tiết lộ trên blog cá nhân những bữa tiệc sex do các doanh nhân giàu có tổ chức, trong đó có cả những trò như bú sữa trực tiếp từ các bà mẹ trẻ đang nuôi con. Nhiều quan chức cấp cao của Trung Quốc cũng góp vui trong những bữa tiệc như thế. (club.china.com)